You are here

Tin Lành Theo Ma-thi-ơ (27)

 

Tin Lành Theo Ma-thi-ơ (27)

Xin Cho Chúng Tôi Hôm Nay Đồ Ăn Đủ Ngày

Ma-thi-ơ 6:11

Bài giảng của Bà Mục Sư Châu Huệ Hiền


Download PDF File – Tải Xuống Bài PDF

Trong những bài giảng trước về bài cầu nguyện của Chúa Giê-su, chúng ta đã thấy rằng Chúa dạy bảo ta nên xưng Chúa Trời Đức Gia-vê là Cha ở trên trời, và ta phải cầu nguyện cho danh của Cha được tôn thánh bởi muôn dân, vương quốc của Cha đến vào khắp thế gian và ý của Cha được thành tựu trên đất cũng như ở trời vậy. Hôm nay chúng ta sẽ tra khảo câu Kinh Thánh kế tiếp:

Ma-thi-ơ 6:11 11 Xin cho chúng tôi hôm nay đồ ăn đủ ngày;

Bạn Có Hề Cầu Xin Cha Ban Đồ Ăn Cho Bạn Chưa?

Chúa Giê-su bảo chúng ta nên cầu xin Cha ban đồ ăn đủ ngày. Nếu bạn sống ở những xã hội tân tiến, chắc bạn không cần phải cầu xin Cha ban cho đồ ăn. Thông thường những người sống ở xã hội tân tiến thì ăn nhiều quá, họ cần phải tìm cách giảm cân xuống ký.

Chính tôi cũng chưa hề cầu xin Cha ban cho đồ ăn, cho dù hồi nhỏ gia đình tôi ở Việt Nam thì rất nghèo. Nhưng tôi từng xin Cha ban cho nước uống. Khi chồng tôi và tôi truyền giảng Tin Lành ở nước Philippines, hồi đó ở thủ đô của Philippines là Ma-ni-la bị cúp nước hàng ngày. Mỗi buổi sáng có nước cung cấp từ khoảng 5 giờ sáng, cho đến khoảng 10 hay 11 giờ sáng thì nước ngưng lại, mãi cho đến khoảng 5 giờ chiều mới có nước, rồi đến khoảng 8 giờ chiều thì nước ngưng hẳn lại. Mỗi buổi sáng khi nước ngưng lại vào khoảng 11 giờ sáng, không ai biết sẽ có nước cung cấp vào buổi chiều hay không. Và mỗi khi nước ngưng lại vào khoảng 8 giờ chiều thì càng không biết sẽ có nước cung cấp vào buổi sáng ngày mai hay không. Cho nên mỗi ngày khi nước ngưng lại vào 11 giờ sáng và 8 giờ chiều, thì tôi phải cầu xin Cha ban cho nước uống (xin đọc “Bài Làm Chứng Của Bà Mục Sư Châu Huệ Hiền (5)”).

Chính là trong những ngày tháng tôi phải cầu xin Cha ban nước uống cho chúng tôi, tôi kinh lịch tình thương yêu ân điển của Cha nhiều nhất, và niềm tin của tôi được tăng trưởng rất nhiều. Bởi vậy câu nói của Chúa Giê-su là đúng: “Phước cho những kẻ nghèo khổ trong tâm linh” (xin đọc bài giảng “Phước Cho Những Kẻ Nghèo Khổ Trong Tâm Linh”). Cha ở trên trời có lòng thương xót vô biên, Ngài rất quan tâm những kẻ nghèo khổ thấp hèn, chúng ta càng nghèo khổ thì ta kinh lịch ân điển của Cha càng nhiều. Ngược lại những kẻ giàu sang phú quí lại không có cơ hội kinh lịch quyền năng ân điển của Cha tại vì họ không cần sự giúp đỡ của Ngài.

Nếu bạn là một người nghèo sống trong một xã hội nghèo nàng lạc hậu thì bạn là một người có phước, tại vì khi bạn cầu xin Chúa Trời giúp đỡ bạn thì bạn sẽ kinh lịch ân điển quyền năng của Ngài rất nhiều, nhờ vậy mà niềm tin của bạn được tăng trưởng mạnh.

Tại vì chỉ có những người rất nghèo khổ mới cần phải cầu xin Cha ban đồ ăn, còn những kẻ sung túc thì không cần, chính tôi cũng chưa hề cầu xin Cha ban đồ ăn, vậy chẳng lẽ lời cầu nguyện này chỉ là dành cho những người rất nghèo khổ chăng?

Không phải đâu, hỡi các bạn ơi! Lời của Chúa Giê-su là để răn dạy tất cả mọi người, người giàu cũng như người nghèo, kẻ cao sang cũng như kẻ thấp hèn, mọi người đều phải học tập và vâng giữ lời của Chúa.

Vậy Chúa Giê-su muốn dạy bảo chúng ta cái gì?

Chúng Ta Phải Nhận Thức Ân Điển Của Cha Và Ghi Nhớ Ân Điển Của Cha

Đầu tiên, đồ ăn là cần thiết cho cuộc sống của chúng ta, nếu không có đồ ăn thì chúng ta sẽ chết. Chúa Giê-su răn dạy chúng ta nên ghi nhớ rằng đồ ăn là do Chúa Trời ban cho, cho nên sự sống của chúng ta là do Ngài ban cho. Chúng ta được sống còn là nhờ ân điển của Ngài, chứ không phải nhờ tiền tài khả năng của mình. Chúng ta phải nhận thức ân điển của Chúa Trời và tạ ơn Ngài hàng ngày.

Nhưng phần nhiều người ta, ngay cả Tín Đồ Cơ Đốc cũng bỏ quên ân điển của Chúa Trời một khi họ trở nên giàu sang. Khi chúng ta nghèo khổ không ai giúp đỡ mình, ta chỉ có một lối thoát là cầu xin Chúa Trời thôi, vì vậy mà ta kinh lịch ân điển của Ngài. Rồi nhờ vào sự giúp đỡ của Chúa Trời mà cuộc sống của chúng ta trở nên càng ngày càng sung túc, chẳng may khi cuộc sống của ta sung túc rồi thì phần nhiều người lìa bỏ Chúa Trời.

Phục Truyền Luật Lệ Ký 31:20 20 Vì ta sẽ đưa dân nầy vào xứ tràn trề sữa và mật ong, là xứ ta đã hứa ban cho các tổ tiên của họ, và họ sẽ ăn no nê và béo mập, rồi họ sẽ hướng về các thần khác và thờ phượng chúng, họ sẽ khinh dể ta và phá vỡ giao ước của ta.

Phục Truyền Luật Lệ Ký 32:15 15 Giê-su-run đã mập mạp và tung chân đá, người trở nên mập, lớn và béo tròn. Người đã lìa bỏ Chúa Trời, là Ðấng dựng nên người, và khinh dể Hòn Ðá của sự cứu chuộc của người.

Giê-su-run tức là Y-sơ-ra-ên. Hai đoạn Kinh Thánh trên Phục Truyền Luật Lệ Ký 31:20 và Phục Truyền Luật Lệ Ký 32:15 đều chỉ ra rằng khi người dân Y-sơ-ra-ên trở nên béo mập thì họ sẽ lìa bỏ Chúa Trời.

Nếu người dân Y-sơ-ra-ên trong thời cổ xưa đã phản nghịch Chúa Trời Đức Gia-vê như vậy, thì ngày nay Tín Đồ Cơ Đốc cũng sẽ lìa bỏ Ngài tương tự như thế thôi. Và những chuyện bội nghịch đã xảy ra ngay trước mắt chúng ta, một khi Tín Đồ Cơ Đốc trở nên giàu sang thì họ dần dần lìa bỏ đường lối của Chúa Trời, cho dù họ vẫn mang cái danh hiệu là Tín Đồ Cơ Đốc, họ vẫn đi dự buổi lễ thờ phượng ngày Chúa Nhật, nhưng họ không sống theo lời dạy của Chúa Trời.

Chúa Giê-su biết rõ tấm lòng của loài người, cho nên trong bài cầu nguyện này Chúa dặn bảo môn đồ hàng ngày phải ghi nhớ ân điển của Chúa Trời trong việc ban sự sống cho mình và tạ ơn Ngài. Này là điểm đầu tiên.

Chúng Ta Không Cần Phải Lo Lắng Cho Cuộc Sống Của Mình

Đồng thời, Chúa Giê-su muốn dạy bảo chúng ta không cần lo lắng cho cuộc sống của mình, vì Cha ở trên trời là Đấng ban đồ ăn cho chúng ta, Ngài nắm giữ cuộc sống của ta.

Ma-thi-ơ 6:31 – 34 31 Vậy, các ngươi chớ lo lắng mà nói rằng: ‘Chúng ta sẽ ăn gì? uống gì? mặc gì?’ 32 Vì mọi điều đó, các dân ngoại thường tìm kiếm, và Cha các ngươi ở trên trời biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi. 33 Nhưng trước hết, hãy tìm cầu vương quốc của Ngài và sự công nghĩa của Ngài, thì Ngài sẽ ban thêm các ngươi mọi điều ấy nữa. 34 Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.

Trong đoạn Kinh Thánh trên, từ ngữ “dân ngoại” là chỉ những người không tin vào Chúa Trời Đức Gia-vê và Chúa Giê-su Christ. Chúa Giê-su dạy rằng chúng ta không nên làm như những người dân ngoại mà cứ lo lắng về đồ ăn và áo quần, chúng ta có Cha ở trên trời trông nom những điều này cho ta, Ngài biết rõ các con của Ngài cần những điều này. Trước hết, chúng ta nên dụng công tìm cầu vương quốc của Chúa Trời và sự công nghĩa của Ngài.

Trong bài giảng trước, tôi đã chỉ ra rằng vương quốc của Chúa Trời tức là quyền hành cai trị của Chúa Trời. Hiện bây giờ vương quốc của Chúa Trời là ở trong lòng của Tín Đồ Cơ Đốc (Xin đọc bài giảng “Vương Quốc Cha Đến, Ý Cha Được Nên”). Chúng ta nên tìm cầu vương quốc của Chúa Trời có nghĩa là chúng ta nên vâng phục quyền hành cai trị của Chúa Trời trong cuộc đời của ta.

Vương quốc của Chúa Trời và sự công nghĩa của Ngài là dính liền với nhau. Khi chúng ta vâng phục quyền hành của Chúa Trời từ trong lòng thì ta có sự công nghĩa.

Không chừng có người sẽ nói rằng: “Nếu tôi không lo cho đồ ăn và áo quần thì cuộc sống của tôi sẽ ra sao ?” Trong câu 33, Chúa Giê-su nói rằng khi chúng ta trước hết tìm cầu vương quốc của Chúa Trời và sự công nghĩa của Ngài thì Ngài sẽ ban thêm cho chúng ta những điều ấy, tức là đồ ăn và áo quần. Các bạn có tin không? Chính chồng tôi và tôi đã từ bỏ tiền tài địa vị để đi truyền giảng Tin Lành từ năm 1989. Trong hai mươi mấy năm trời phụng sự Chúa Trời, chúng tôi không cần phải lo lắng về đồ ăn, áo quần, chỗ ở. Chúng tôi đi khắp nhiều nơi trên thế giới, Cha ở trên trời cung cấp mọi điều cần thiết cho chúng tôi. Quả thật chúng tôi cứ tìm cầu vương quốc của Ngài và sự công nghĩa của Ngài, thì Ngài sẽ ban những điều ấy cho chúng tôi.

Này là điểm thứ hai, Chúa Giê-su muốn dạy bảo chúng ta không cần phải lo lắng về đồ ăn và áo quần, không cần lo lắng về cuộc sống của mình, Cha ở trên trời sẽ trông nom những điều này cho ta.

Nhưng phần nhiều người lại không muốn nhờ cậy hoàn toàn vào sự cung cấp của Chúa Trời, tại vì họ muốn làm chủ cuộc đời của mình, họ không muốn để Chúa Trời cai quản cuộc đời của họ. Cho nên họ cứ tìm cầu tiền tài địa vị trên đời này, họ nghĩ rằng khi họ có nhiều tiền thì cuộc sống họ sẽ bình yên ổn định. Rốt cuộc họ lo lắng về chuyện này chuyện nọ, đủ thứ lo lắng trong lòng.

Chúng Ta Nên Tìm Cầu Đồ Ăn Thuộc Linh

Chúng ta không cần tìm cầu đồ ăn cho thân thể của mình vì Cha ở trên trời sẽ ban cho ta, nhưng chúng ta nên tìm cầu đồ ăn thuộc linh.

Ma-thi-ơ 4:4 4 Chúa Giê-su đáp rằng: “Có lời chép rằng: ‘Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, nhưng nhờ mọi lời nói ra từ miệng của Chúa Trời.’”

Bánh là đồ ăn để nuôi dưỡng thân thể của chúng ta, nhưng cuộc sống của ta không phải chỉ là thân thể mà thôi, chúng ta còn có tâm hồn nữa. Thân thể của chúng ta được sống là nhờ bánh, mà tâm hồn của ta được sống là nhờ lời của Chúa Trời. Nếu không có bánh thì thân thể của ta sẽ chết, nhưng nếu không có lời của Chúa Trời thì tâm hồn của ta sẽ chết. Thân thể của chúng ta sớm muộn gì cũng phải chết, không ai có thể tránh khỏi được. Nhưng nếu chúng ta vâng giữ lời của Chúa Trời thì tâm hồn của ta sẽ sống cho dù thân thể ta chết đi.

Giăng 6:26 – 27 26 Chúa Giê-su đáp rằng: “Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi tìm ta chẳng phải vì đã thấy các phép lạ, nhưng vì các ngươi đã ăn bánh và được no. 27 Đừng lao khổ vì đồ ăn hay hư nát, nhưng vì đồ ăn tồn tại đến sự sống đời đời mà Con của loài người sẽ ban cho các ngươi, vì Cha tức là Chúa Trời đã ghi ấn chứng trên người.”

Đồ ăn hay hư nát tức là đồ ăn hàng ngày. Đồ ăn hư nát rất nhanh, nếu chúng ta để đồ ăn trên bàn một ngày thì nó hư hết. Chúa Giê-su nói thay vì lao khổ tìm cầu đồ ăn hay hư nát thì chúng ta nên tìm cầu đồ ăn có thể tồn tại đến sự sống đời đời.

Chỉ có đồ ăn thuộc linh mới có thể tồn tại đến sự sống đời đời. Mà đồ ăn thuộc linh tức là lời của Chúa Trời (căn cứ theo Ma-thi-ơ 4:4). Khi chúng ta ăn đồ ăn thuộc linh này thì ta sẽ có sự sống đời đời. Chính Chúa Giê-su sẽ ban cho chúng ta đồ ăn thuộc linh (câu 27), có nghĩa là Chúa sẽ ban sự sống đời đời cho chúng ta.

Giăng 6:40 40 Vì đây là ý chỉ của Đức Cha ta, người nào nhìn vào Con và tin vào Con, thì được sự sống đời đời, và chính ta sẽ làm cho người ấy sống lại vào ngày cuối cùng.”

Nếu chúng ta nhìn vào Chúa và tin vào Chúa, thì ta sẽ được sự sống đời đời, và Chúa sẽ cho chúng ta được sống lại vào ngày cuối cùng.

Tin vào Chúa thì không phải chỉ là tin rằng Chúa là Con của Chúa Trời và Chúa có thể cứu chuộc ta. Khi chúng ta tin vào Chúa Giê-su thì ta phải vâng phục Chúa. Đức tin và vâng phục là dính liền với nhau.

Rô-ma 1:5 5 nhờ Chúa chúng tôi đã nhận lãnh ân điển và chức sứ đồ để vì danh Chúa mà đem mọi dân tộc đến sự vâng phục của đức tin.

Rô-ma 16:26 26 mà bây giờ được khải thị bởi các sách tiên tri, và theo lệnh của Chúa Trời hằng sống, cho mọi dân tộc nhận biết để đem họ đến sự vâng phục của đức tin,

Hai đoạn Kinh Thánh trên đều nhắc đến “sự vâng phục của đức tin”. Vâng phục là sự thể hiện của một đức tin chân thành ở trong lòng. Nếu chúng ta tin vào Chúa Giê-su một cách chân thành thì ta sẽ vâng phục lời dạy của Chúa. Nếu chúng ta không vâng phục lời của Chúa thì đức tin của ta không phải là đức tin chân thành.

Căn cứ theo đoạn Kinh Thánh trên Giăng 6:40, khi chúng ta tin vào Chúa Giê-su một cách chân thành, thì ta sẽ được sự sống đời đời. Và Chúa Giê-su sẽ cho chúng ta sống lại vào ngày cuối cùng. Ngày cuối cùng là ngày Chúa Giê-su trở về thế gian này (Xin đọc bài giảng “Liên Hệ Giữa Sự Sống Đời Đời Hiện Bây Giờ Và Sự Sống Đời Đời Trong Tương Lai”).

Giăng 4:34 34 Chúa Giê-su nói với họ rằng: “Thức ăn của ta là làm theo ý muốn của Đấng sai ta đến và làm trọn công việc của Ngài.”

Thức ăn thuộc linh của Chúa Giê-su là làm theo ý muốn của Chúa Trời và làm trọn công việc mà Ngài giao cho Chúa.

Này là điểm thứ ba, Chúa Giê-su muốn dạy bảo chúng ta nên tìm cầu đồ ăn thuộc linh, tức là lời của Chúa Trời. Tại vì Chúa Giê-su hoàn toàn vâng phục Chúa Trời và làm theo ý muốn của Ngài một cách trọn vẹn, cho nên vâng phục lời của Chúa Giê-su tức là vâng phục Chúa Trời.

Xin Cho Chúng Tôi Đồ Ăn Đủ Ngày

Trong lời cầu nguyện ở Ma-thi-ơ 6:11: “Xin Cho Chúng Tôi Đồ Ăn Đủ Ngày”, Chúa Giê-su muốn dạy bảo chúng ta ba điểm:

  • Chúng ta phải nhận thức ân điển của Cha và ghi nhớ ân điển của Cha. Đồ ăn là cần thiết cho cuộc sống của ta, mà đồ ăn là do Chúa Trời ban cho, cho nên cuộc sống của ta là do Ngài ban cho. Chúng ta được sống còn là nhờ ân điển của Ngài.
  • Chúng ta không cần phải lo lắng cho đồ ăn áo quần, vì Cha ở trên trời trông nom những điều ấy cho ta. Thay vì lo lắng về đồ ăn áo quần, chúng ta nên tìm cầu vương quốc của Chúa Trời và sự công nghĩa của Ngài, thì Ngài sẽ ban những điều cần thiết ấy cho ta.
  • Chúng ta nên tìm cầu đồ ăn thuộc linh thay vì đồ ăn cho thân thể. Lời của Chúa Trời chính là đồ ăn thuộc linh. Lời của Chúa Trời sẽ tồn tại đến sự sống đời đời, khi chúng ta ăn đồ ăn thuộc linh hàng ngày thì ta sẽ được sự sống đời đời.

© Châu Huệ Hiền, 2016, 2018

Permission is granted for the non-profit distribution or printing of this message for the ministry of the Gospel.

Cho phép phân phát hoặc in lại bài giảng này phi lợi nhuận trong việc rao truyền Tin Lành.

 

(c) 2021 Christian Disciples Church